|
Vĩnh Cư hướng
đến hạnh phúc đời đời
20.07.2008

Vĩnh Cư là một giáo họ thuộc giáo xứ Chúc A, hạt Ngàn Sâu. Năm
nay là năm cuối cùng cho giáo họ tọa lạc tại xă Hương Liên, Hương
Khê, Hà Tĩnh này bước vào tuổi 100, một cái tuổi mà người đời hằng
ao ước: “trăm năm hạnh phúc!” Thế nhưng đối với người tín hữu Vĩnh
Cư, quảng thời gian 10 thập kỷ đó chỉ như là giai đoạn chuẩn bị ban
đầu để họ đạt tới hạnh phúc đời đời.
Khát vọng của con người là được sống hạnh phúc. Có những người
thỏa măn với hạnh phúc ở cuộc đời này, nhưng cũng có người thấy niềm
vui sướng trên trái đất không thể lấp đầy nỗi khát vọng sâu xa trong
ḷng ḿnh. Chính v́ thế có người luôn lên đường đi t́m hạnh phúc, và
khi xác tín con đường đưa tới hạnh phúc thật, họ đă bằng mọi cách để
trung thành, để bước trọn hành tŕnh đó ngơ hầu đạt đến đích điểm
sau cùng của nỗi khao khát hiện sinh.
Các tín hữu Vĩnh Cư là những người trong số đó. Không biết từ lúc
nào cha ông họ đă đón nhận hạt giống Tin Mừng. Ai trung thành với
niềm tin vào Đức Giêsu Kitô mới có được sự sống đời đời. Trước sự
bách hại của vua chúa nhà Nguyễn, những người tín hữu Vĩnh Cư thà
mất đi quê hương nơi trần thế này, thà chịu muôn phần đau khổ để
được trung thành với Chúa. V́ thế những năm cuối thế kỷ XIX, họ đă
rời quê cha đất tổ ở một số giáo xứ ở đồng bằng Hà Tĩnh, vượt qua
những ngọn núi ngất trời đến định cư tại một thung lũng mà họ nghĩ
vó ngựa và nhuệ khí của binh lính triều đ́nh không thể đến được. Nơi
đó chỉ có những bộ lạc ít người như Chứt, Mà Liềng cư ngụ. Phải
chăng do muốn ḥa nhập vào cuộc sống của những người anh em thiểu số
và như đánh lạc hướng những người lùng bắt ḿnh, nên ban đầu họ chọn
cho ḿnh cái tên là Chèo Chèo? Nhưng khát vọng của con người là luôn
muốn trở về với nguồn gốc của ḿnh, luôn muốn vươn lên để đạt được
hạnh phúc đời đời. V́ thế, những người Chèo Chèo đă chọn cho ḿnh
cái tên khác nghe có vẻ người Kinh hơn, cũng như để đặt nhắc nhở cho
chính ḿnh mục tiêu trên cuộc đời này là đi t́m nơi cư ngụ đời đời:
Vĩnh Cư! Năm đó là năm 1909, cũng là năm giáo xứ Chúc A được thành
lập tách ra từ xứ Tràng Lưu. Vĩnh Cư thuộc về giáo xứ mới này.
Lúc lưu lạc đến đây, họ chỉ có khoảng 20 hộ gia đ́nh với 50 nhân
khẩu. Các tín hữu này có thể chịu được sự thiếu thốn mọi thứ chứ
không thể thiếu Chúa. V́ thế, dù mới đặt chân đến đây đang c̣n muôn
phần khó khăn, họ vẫn đă nhanh chóng lên núi chặt cây, thu cắt lá cọ
về dựng lên cho ḿnh vài gian nhà làm chỗ sớm hôm kinh hạt. Họ chọn
vùng đất Cây Độc, nay là xóm 2 và 3 của xă Hương Liên làm nơi tọa
lạc của nhà nguyện.
Đến thời quản xứ của cha Phêrô Biện (1924-1927), để nơi phụng tự
được trung tâm hơn, cha đă dời nhà nguyện về một địa điểm khác, cách
nơi cũ hơn nữa cây số về phía Nam. Cùng lúc đó, cha đă huy động bà
c̣n giáo dân đi chặt những cây gỗ lim, gỗ mơ về thay thế những cây
cột gỗ tạp trước đây.
Năm 1974, với sự mở rộng nơi ở của dân chúng, linh mục quản xứ
mới, cha Phêrô Nguyễn Ngọc Thạch, thấy nhà thờ chưa phải là điểm
thuận tiện nhất. V́ thế ngài đă thuyết phục cộng đoàn nơi đây dời
nhà nguyện đến một địa điểm khác, trên phần đất gia đ́nh cố Kỷ dâng
cúng cho giáo họ. Cũng chính cha Phêrô Thạch, năm 1980 đă nâng cấp
nhà thờ bằng việc lợp ngói và tráng nền xi măng.
Năm 1998, cha G.B Trần Văn Trinh về quản xứ. Thấy ngôi nhà thờ
không c̣n đáp ứng được về không gian và độ an toàn cho dân chúng,
nên ngài lên kế hoạch xây dựng một ngôi nhà thờ mới. Công việc xây
cất nhà thờ mới lẽ ra dễ dàng và nhanh chóng hơn nhiều, nhưng ngay
lúc đó theo phong trào di cư, phân nửa dân số đă chuyển đi các miền
khác, khiến cha Gioan baotixita không thực hiện được kế hoạch của
ḿnh.
Năm 2005, cha Giuse Trương Văn Trường về làm quản xứ. Thấy nhu
cầu tái thiết nhà thờ quá cấp bách, lại đă có sẵn một ít vật liệu từ
thời vị quản xứ tiền nhiệm, cha đă kêu gọi ân nhân đó đây, thúc đẩy
dân chúng tích cực góp của góp công. Ngày 19.09.2006 giáo họ Vĩnh Cư
hăm hở khởi công, và sau gần hai năm họ đă hoàn tất ngôi nhà thờ dài
38 mét, rộng 14 mét ngọn tháp cao 36 mét.
Để ngôi nhà thờ được chính thức đưa vào sử dụng, hồi 08 giờ ngày
18.07.2008, Đức giám mục Phaolô Maria Cao Đ́nh Thuyên đă đến chủ sự
nghi thức cắt băng khánh thành, cung hiến bàn thờ và dâng Thánh lễ
tạ ơn. Có 12 linh mục trong và ngoài giáo hạt đồng tế; một số nam nữ
tu sĩ, chủng sinh, khách mời và độ 1.500 tín hữu tham dự.

Không như một số người, khi nhận ra trần thế chỉ là nơi ở tạm,
hạnh phúc cuộc đời chỉ là tương đối, th́ bo bo giữ lấy của để hưởng
thụ, phóng túng. Trái lại, hơn 400 tín hữu Vĩnh Cư khi nhận thức
cuộc đời chỉ là tạm bợ, họ đă dốc sức, dốc của để làm ngôi nhà thờ
nguy nga, lộng lẫy. Họ làm như thế v́ họ cho rằng khi tin tưởng vào
Chúa và sống theo lời Chúa dạy, th́ họ sẽ được hạnh phúc hơn ở đời
này và được hạnh phúc tràn đầy trong cuộc sống vĩnh cửu. Mà để được
vững tin vào Chúa, biết đâu là ư Chúa mà thi hành, th́ như Đức cha
Phaolô Maria nói trong bài giảng lễ: Chính nơi nhà thờ mà người ta
được gặp Chúa Giêsu Thánh Thể, gặp được lời Chúa. Lời Chúa và Thánh
Thể sẽ soi sáng cho người tín hữu hiểu biết sâu xa hơn về Chúa, nhờ
đó mà họ được thêm xác tín; sẽ soi dẫn cho họ biết những công việc
phải làm. Làm theo lời Chúa là làm những công việc yêu thương, xa
lánh điều gian ác. Một khi sống yêu thương, trong sạch th́ như Chúa
hứa, họ sẽ được vào Nước Trời hưởng hạnh phúc đời đời với Chúa (x.
Mt 5, 8; 25,31-46; 1Ga 3,15-21…).
Có lẽ chính các tín hữu Vĩnh Cư cũng đă thầm hiểu như thế. Nhưng
nay, thêm một lần vị cha chung giáo phận mạnh mẽ nhắc nhở và khích
lệ, th́ chắc chắn họ sẽ càng cố gắng để đâm rễ sâu hơn trong đời
sống đức tin và toa lan rộng răi hơn trong đức mến. Cứ như thế, thêm
một ngày trên trần gian là thêm một ngày họ đến gần hơn với hạnh
phúc đời đời.
Anthony Hoàng
|
|